Em mãi mãi không phải người bên gối
Chỉ lặng thầm trong bóng tối đời anh
Mình yêu nhau mà chẳng thể kề bên
Chỉ tiếc nuối gọi tên trong giấc mộng.
Anh cố chấp coi em là lẽ sống
Nên giữ hoài một hình bóng trong tim
Rất nhớ thương mà không thể đi tìm
Chỉ buồn bã nén kìm từng tiếng nấc.
Theo năm tháng cuộc đời như bế tắc
Khi cuộc đời gặp nút thắt chia hai
Mối nhân duyên như số phận an bài
Mà trách nhiệm trên đôi vai quá lớn.
Anh đau xót khi tương phùng quá muộn
Cuộc tình buồn như sóng cuộn đáy tim
Những dòng thơ chất chứa vạn nỗi niềm
Lòng nặng trĩu bởi ưu phiền đeo bám.
Chẳng thể giữ, chẳng thể nào quên lãng
Chẳng bên nhau để được nắm tay người
Chẳng thể nào tròn giấc mộng chung đôi
Chỉ lặng lẽ sống một đời tiếc nuối.
Em tuy chẳng phải là người bên gối
Nhưng là người sớm tối ở trong tim…
N.P