Vẫn biết rằng đã không thuộc về nhau
Sao cứ nhớ và yêu nhiều đến lạ
Biết bao đêm dạ cồn cào vật vã
Mím chặt môi sợ bật tiếng nghẹn ngào.
Có hai người đã dang dở tình đầu
Vẫn lắng lo và bồn chồn lắm đấy
Thấp thỏm quắt quay vì người bên ấy
Có an vui và hạnh phúc bình yên.
Có hai người tưởng rằng rồi sẽ quên
Chẳng hiểu sao lại nhớ nhiều hơn nữa
Nửa bên này ngóng bên kia một nửa
Thầm ước mong cho em mãi an nhiên.
Có một người tưởng xa hóa gần bên
Dù vời vợi mà vẫn còn mãi mãi
Anh đã giấu em vào nơi ngực trái
Để mỗi ngày được thủ thỉ bên nhau.
Có một người làm ta mãi đớn đau
Nỗi nhớ thương đợi chờ thành hóa đá
Trong tim yêu em vẫn là tất cả
Gió chuyển mùa nỗi nhớ cháy bùng lên.
Thu Hà (TH)