Giữa chúng mình đâu cần phải đúng sai
Đâu cần phải hai lần hai là bốn
Miễn sao giữa một cuộc đời bề bộn
Nhường nhịn nhau cùng vui sống đến già
Cuộc đời này đã đủ lắm phong ba
Mình vun vén xây mái nhà hạnh phúc
Có tranh luận để hiểu nhau thêm chút
Chớ nặng lời làm rạn nứt con tim
Lúc em hờn, lỡ có nói linh tinh
Anh cố nhịn đừng lấy làm khó chịu
Sau hãy mắng, khi lòng em lắng dịu
Cứ nhẹ nhàng em sẽ hiểu mình sai
Gặp gỡ nhau thiên mệnh đã an bài
Cùng cố gắng vì tương lai, anh nhé!
Em mong ước mình đủ đầy sức khoẻ
Để thấy nhau lúc son trẻ, khi già!
Trần Ánh Nguyệt