Em bước về con đường cũ chiều Đông
Phố không anh chợt thấy lòng đơn lạnh
Cơn mưa tuôn từng giọt buồn sóng sánh
Hắt hiu sầu trong cô quạnh đầu Đông.
Phương xa nào người còn nhớ hay không
Lời hẹn thề dành riêng em mãi mãi
Chỉ mình em chẳng bao giờ e ngại
Em trở về ta sẽ lại có ta.
Rồi một ngày trời nổi trận phong ba
Duyên cớ đẩy xa nhau trong đau đớn
Đường mưa trơn em cô đơn hờn tủi
Vấp bao lần em chấp nhận trái ngang.
Chiều nay lại một mình bước lang thang
Tìm bóng dáng lỡ làng duyên ngày ấy
Lại hiện về trong tiềm thức vẫn vậy
“Có anh đây” em thấy ấm êm lòng.
P.H