Nếu chúng mình gặp gỡ lúc còn son
Thì có lẽ thành vợ chồng anh nhỉ
Thôi thì hãy làm một đôi tri kỉ
Sớt buồn vui cũng ý vị cuộc đời.
Đã không còn nỗi lạc lõng chơi vơi
Ngày anh đến con tim vui trở lại
Dù vẫn biết bể đời nhiều oan trái
Mến thương nhau nhưng lại chẳng vẹn tròn.
Cảm ơn người luôn thấu hiểu cảm thông
Che chở hết lúc mưa giông nắng đổ
Luôn an ủi mỗi khi lòng bão tố
Bao dung em dẫu lầm lỡ thế nào.
Cảm ơn anh trao tặng những ngọt ngào
Em trân trọng khắc sâu vào tâm trí
Giữ mãi nhé làm tri âm tri kỷ
Đừng cưỡng cầu… đời vốn dĩ phù vân…!
TAN